Ilayaraja nộp đơn kiện bản quyền nhạc phim của 30 tác phẩm điện ảnh thập niên 80

(SHTT) - Ngày 4/4 Tòa án tối cao Madras đã thụ lý một đơn kiện về bản quyền của nhạc sĩ Ilayaraja đối với toàn bộ tác phẩm âm nhạc và bản ghi âm liên quan đến 30 bộ phim được sản xuất từ những năm 1980.

Cụ thể, đơn kiện của Ilayaraja nhằm lấy lại bản quyền âm nhạc liên quan tới 30 bộ phim đã được Thẩm phán M Duraiswamy và T V Tamil Selvi thụ lý.

Thẩm phán yêu cầu thông báo cho các bị đơn Công ty TNHH Sản xuất Thu âm Ấn Độ (INRECO) ở Chennai, Agi Music Sdn Bhd ở Malaysia và Unisys Info Solutions Private Limited ở Haryana có thể kháng kiện trong vòng hai tuần.

Tranh chấp về bản quyền âm nhạc của nhạc sĩ Ilayaraja với các công ty thu âm 

Được biết, INRECO trước đó đã đệ đơn kiện nhạc sĩ Ilayaraja và hai công ty thu âm khác (bị đơn thứ 2 và thứ 3 trong đơn kháng cáo hiện tại) và yêu cầu họ thực hiện một lệnh cấm vĩnh viễn đối với việc sử dụng đối với toàn bộ tác phẩm âm nhạc và bản ghi âm có trong các bộ phim theo bất kỳ hình thức nào.

Ngày 13/2/2020, một thẩm phán đã tuyên bố bản quyền các tác phẩm thuộc về INRECO và Ilayaraja cũng như hai công ty thu âm sẽ vi phạm bản quyền nếu sử dụng chúng. Kể từ đó, INRECO đã và đang nỗ lực khai thác thương mại bản quyền của các tác phẩm âm nhạc.

Đơn kiện của Ilayaraja yêu cầu hủy bỏ phán quyết trước đó để giành lại bản quyền cho 30 tác phẩm âm nhạc. Nhạc sĩ nhận thấy mình sẽ phải chịu tổn thất lớn nếu đơn kiện không được thông qua.

Trong đơn kiện INRECO, Ilayaraja cũng cáo buộc đơn vị này đã đưa ra yêu cầu bản quyền độc quyền được thực hiện dựa trên thỏa thuận với các nhà sản xuất phim, trên cơ sở họ là chủ sở hữu các tác phẩm âm nhạc, trong khi Ilayaraja là người sáng tác và đã xác nhận quyền tác giả đối với các tác phẩm này.

Theo Ilayaraja, thẩm phán trước đó đã sai lầm trong việc thực hiện quyền xét xử. Vụ kiện của INRECO ban đầu là các tranh chấp thương mại nằm trong quy định của Đạo luật Tòa án Thương mại, năm 2015, do đó, đơn kiện lẽ ra phải được chuyển cho Bộ phận Thương mại của Tòa án Tối cao Madras. Tuy nhiên, trên thực tế tranh chấp thương mại này lại được tòa án phi thương mại quyết định. 

Bên cạnh đó, vào những năm 1980, khi các thỏa thuận với các công ty ghi âm này được thực thi, không có sự chuyển nhượng các quyền về phương tiện kỹ thuật số. Vì vậy, công ty này hiện không thể đòi hỏi những quyền đó.

Được biết, bản quyền đối với phương tiện kỹ thuật số chỉ được công nhận ở Ấn Độ từ năm 1996. Các thỏa thuận được ký kết trước năm 1996 không thể được phân xử, người kháng cáo tranh chấp.

Hải Yến