Hải Hạc Phan
Tôi đưa Sông Hương về cho em
Tưới thơm một vườn trường cửu
Sương giăng khuất người gieo hạt
Lên xanh đã hoá cánh diều
Hạt vui dẫu mùa thóc lép
Cánh đồng từng bận gieo neo
Hạt buồn rơi trong hốc đá
Lãng quên như một món quà
Vườn ươm đầy giấc mơ hoa
Diên vỹ mưa không ướt lá
Em đi khi hoa chớm nụ
Thành xưa hiu hắt bóng vàng
Tặng em cây linh lan nhỏ
Đời buồn mộng trắng trinh nguyên
Một mình đường xa muôn vạn
Thủy tiên chỉ lối cành gần
Sáng nay mưa ôm từ biệt
Dây leo kín cả rào thưa
Vòng ôm không buông thao thiết
Chảy giữa vườn trưa giọt đầy
Mưa chào em qua bên đèo
Huế ươm tràn hoa trường cửu
Sông Hương không lời hò hẹn
Chút tình neo gió bay theo!.