TÌNH SAY
Tình tưởng xa bỗng òa về hối hả
Tháng bảy ơi cơn bão đã tan rồi
Đêm cô đơn mượn hình để nhớ
Từng giọt buồn chếch choáng lệ tuôn rơi
Mình đã xa mấy ngày rồi em nhỉ
Khi trở về giông bão cũng phôi pha
Hai đứa ôm nhau hổn hển mệt nhòa
Em rên rỉ oằn mình trong đêm nhớ
Những cái xiết tay... miệng cười ú ớ
Đôi chân trần cuống quýt cuộn vào nhau
Từng nhịp đung đưa phép nhiệm màu
Hai thân thể hòa vào nhau tê dại
Anh ngẩn ngơ hôn hoài hôn mãi
Nhịp thở phập phồng đôi bồng đào săn căng
Thở thật sâu dưới đó có vầng trăng
Đôi môi nhỏ ngập trong làn da trắng
Nhễ nhại hình em uốn cong bên vực thẳm
Nơi quỷ dữ là anh căng cứng lối đi vào...
Thanh Tùng