SO HUU TRI TUE
Thứ sáu, 19/04/2024
  • Click để copy

Tâm sự đau lòng của người phụ nữ bị trầm cảm bởi vụ cưỡng hiếp

07:01, 10/04/2018
(SHTT) – Trong suốt 4 tháng, Jessie, 39 tuổi không thể bước ra khỏi nhà hoặc chăm sóc tử tế cho con cái do chứng trầm cảm sau khi bị tấn công tình dục.

Jessie kể lại rằng: “Vào năm ngoái, tôi đã không thể bước ra khỏi nhà trong suốt 4 tháng liền. Tôi đã rất chán nản, thậm chí còn không thể đi mua sắm các vật dụng sinh hoạt hằng ngày hoặc đưa con đi học. Có những ngày, tình trạng của tôi tệ tới mức tôi không thể bước ra khỏi giường hoặc đi tắm nữa”.

Sống trong ác mộng mỗi ngày

Khi 20 tuổi, tôi đã bị hãm hiếp. Tôi đã hẹn hò với một người đàn ông mà tôi nghĩ là tốt, nhưng vào một buổi tối sau khi hai chúng tôi đã uống say thì anh ta đã cưỡng hiếp tôi.

Tôi đã cố gắng chống cự nhưng do anh ta quá khỏe nên tôi đã không thể. Hắn đã thực hiện hành vi bỉ ổi rất nhiều lần trong đêm đó, ngày hôm sau anh ta biến mất mãi mãi mà không nói với tôi một lời.

Tôi chưa bao giờ có ý định sẽ báo cho cảnh sát về vụ việc này bởi vì tôi sợ anh ta sẽ gây khó khăn cho cuộc sống của tôi và gia đình tôi. Hơn nữa, tôi cũng không có ai làm chứng cho việc đó, vì vậy ai sẽ tin tôi chứ?

phu-huynh-can-lam-gi-de-tre-khong-bi-xam-hai-tinh-duc11467170900

Ai sẽ là người tin tôi đây? Tôi không có nhân chứng. 

Mặc dù tôi là nạn nhân của tội ác khủng khiếp đó, nhưng tôi vẫn đổ lỗi cho chính mình về những vụ việc đã xảy ra. Tôi đã tự trừng phạt bản thân vì đã phát sinh quan hệ với hắn ta mặc dù đã từng biết tới những tin đồn về việc anh ta là kẻ vũ phu đối với phụ nữ.

Tôi tự trách mình vì đã uống say vào buổi tối đó. Tôi trách mình tại sao không tới trình báo công an về sự việc ngay lúc đó hoặc ít nhất tôi đã phải phản kháng mạnh mẽ hơn khi anh ta thực hiện hành vi bẩn thỉu đó.

Sự việc đã xảy ra vào 16 năm trước nhưng đối với tôi nó như mới chỉ diễn ra vào ngày hôm qua. Dù tôi có cố gắng ngăn bản thân nghĩ về điều đó đi nữa thì nó vẫn luôn hằn sâu vào trong tâm trí tôi.

Hằng đêm, tôi thường tỉnh dậy trong những cơn ác mộng về sự việc xảy ra năm 20 tuổi. Đêm nào tôi cũng chìm trong những vạt nước mắt và những ý nghĩ về bóng đen quá khứ vẫn còn đang hiển hiện.

Tình yêu mới vẫn không giúp tôi xóa mờ nỗi đau

Khi 30 tuổi, tôi kết hôn với một người đàn ông tuyệt vời và có được 2 đứa con xinh xắn, đáng yêu. Tôi đã trở thành một bà nội trợ, toàn tâm ở nhà chăm sóc cho chồng con mọi lúc.

Chồng của tôi cũng biết về bóng đen quá khứ của tôi và khuyên tôi nên đi gặp bác sĩ tâm lý, vì vậy, mấy năm gần đây tôi đã tham gia các cuộc điều trị với bác sĩ kèm với việc sử dụng các loại thuộc an thần, chống mất ngủ và trầm cảm để cải thiện tình hình.

Tôi cũng đã có một khoảng thời gian sống khá hạnh phúc với gia đình nhỏ của tôi, mặc dù ám ảnh tâm lý vẫn luôn sống trong tâm trí tôi. Tôi vẫn sinh hoạt bình thường như bao bà nội trợ khác và có thể điều chỉnh cảm xúc khá tốt mỗi khi cảm thấy chán nản hoặc tức giận.

Nhưng, vào năm ngoái, tôi bắt đầu gặp vấn đề về việc kiểm soát cảm xúc của bản thân. Những điều này tôi chưa từng trải qua trước đây.

depression_010217_st

 Bỗng một ngày tôi cảm thấy chán nản và không thể làm bất cứ việc gì.

Tôi bắt đầu cảm thấy chán nản và điều này dẫn dẫn tới những triệu chứng nghiêm trọng hơn.Tôi đã khóc suốt cả ngày khi hai đứa trẻ không chịu nghe lời. Tôi cảm thấy ghét bỏ kẻ đã hãm hiếp tôi, tôi cũng cảm thấy hận thù chính bản thân mình nữa.

Tôi nhìn vào gia đình tuyệt vời của mình và cảm thấy bản thân không xứng đáng để có được nó. Tôi muốn trốn chạy, tôi muốn biến mất khỏi nơi này. Mặc dù tôi biết chồng tôi luôn yêu thương và ủng  hộ tôi hết lòng nhưng những nỗi đau, những tội lỗi, sự tức giận và xấu hổ ở sâu trong tâm trí tôi vẫn luôn in dấu như một hình xăm sâu trong tim.

Trở thành tù nhân trong chính ngôi nhà hạnh phúc

Chứng trầm cảm đang dần khiến tôi bị tê liệt cảm xúc. Suốt 4 tháng dài, tôi hầu như không rời khỏi phòng ngủ. Chồng phải giúp tôi làm những công việc sinh hoạt bình thường như tắm rửa bởi vì tôi thậm chí không còn một chút năng lượng nào để bước ra khỏi giường. Chồng cũng phải giúp tôi chăm sóc các con, đọc chuyện cho chúng nghe và đi mua sắm đồ dùng sinh hoạt cần thiết. Các con cũng rất quan tâm tới tôi, chúng hỏi han tôi mỗi ngày.

Rất nhiều lần chồng tôi đề nghị gia đình ra ngoài ăn tối hoặc đi chơi nhưng tôi cũng không thể. Tôi chỉ nằm trên giường và nhìn chằm chặp lên trần nhà một cách vô hồn và lạc lỗi trong những suy nghĩ về bóng đen quá khứ.

388395_96556345

Tôi sống như một xác sống ngay trong chính căn nhà hạnh phúc của mình. 

Những tháng ở lì trong nhà là khoảng thời gian kinh khủng nhất. Tôi sống như một zombie, thân xác còng sống nhưng tâm hồn đã chết. Tôi muốn chìm trong giấc ngủ thiên thu, tôi muốn biến mất, tôi muốn xóa đi tất cả những ký ức đen tối của quá khứ và mực dù tôi muốn chết nhưng tôi vẫ không có đủ dung khí để tự tử.

Tôi không muốn 2 đứa con của mình không có mẹ.

Quá trình phục hồi chậm chạp

Vào một buổi sáng đẹp trời tôi bỗng cảm thấy tâm trạng rất tốt. Nỗi đau tâm hồn vẫn âm ỉ cháy, vết thương lòng trong tôi vẫn chưa lành nhưng tôi đã có thể tự làm được những hoạt động sinh hoạt thường ngày.

Tôi đã làm cho chồng con một bữa sáng và giặt được một mớ quần áo. Tôi nghĩ bệnh tình của tôi đã có một chút biến chuyển tích cực.

Cuối tuần, tôi đã có thể bước ra khỏi nhà. Tôi ra ngoài chăm sóc cho đám cây cối ở hành lang. Tối đó, tôi cùng gia đình nhỏ đi dạo quanh công viên gần nhà cảm giác mọi thứ đang dần tốt lên.

Khi tôi gặp lại vị bác sĩ tâm lý của mình, tôi đã kể cho anh ấy nghe về những việc đã xảy ra. Bác sĩ nói đó là những dấu hiệu tốt và tôi cần phải học được cách kiểm soát cảm xúc của bản thân tốt hơn. Đó là việc không hề dễ dàng và cần rất nhiều thời gian nhưng tôi sẽ cố gắng để vượt qua bóng mà của chính mình.

1

Trầm cảm đã lấy đi của tôi quá nhiều thứ mà tôi xứng đáng có được. 

Vì ám ảnh tâm lý mà tôi đã bỏ lỡ quá nhiều thứ tốt đẹp trong cuộc sống này. Những tháng ngày hạnh phúc bên chồng con và gia đình đã bị giết chết bởi cái đêm định mệnh trong quá khứ.

Dù mọi thứ chỉ mới cải thiện được chút ít nhưng tôi có thể cảm nhận được hạnh phúc thực sự của đời người. Tôi sẽ không bao giờ để bóng đen quá khứ làm ảnh hưởng tới cuộc sống tươi đẹp mà tôi xứng đáng có được.

Theo Jessie, mục tiêu tiếp theo của cô đó là tham gia vào một nhóm hỗ trợ cho các nạn nhân của các vụ bị hãm hiếp và hy vọng có thể giúp đỡ những người gặp phải hoàn cảnh giống như cô có thể nhanh chóng vượt qua mặc cảm tâm lý để hòa nhập với cộng đồng.

“Tôi hy vọng họ sẽ không phải cảm thấy cô đơn lạc long. Tôi đang cố gắng làm tốt hơn nữa”, Jessie nói.

Tôi cảm thấy bản thân rất may mắn khi luôn có chồng và gia đình ủng hộ phía sau. Tôi có thể trông cậy vào họ mỗi khi tôi cần. Tôi nghĩ, nếu không có họ, tôi cũng không thể vượt qua mọi thứ và gắng gượng đến ngày hôm nay được”.

Nguyễn Huế

Tin khác

Khoa học Công nghệ 5 giờ trước
(SHTT) - Tạp Chí Time công danh sách 100 nhân vật ảnh hưởng nhất thế giới 2024, trong đó có 3 Chủ nhân Giải đặc biệt VinFuture 2023 là GS. Daniel Joshua Drucker (Canada), GS. Joel Francis Habener và PGS. Svetlana Mojsov (Hoa Kỳ).
Khoa học Công nghệ 21 giờ trước
(SHTT) - Bộ trưởng Bộ KH&CN Huỳnh Thành Đạt đánh giá ngành công nghiệp bán dẫn đang có vai trò ngày càng quan trọng đối với nền kinh tế toàn cầu, với quy mô trên 520 tỷ USD năm 2023 và vẫn tiếp tục tăng trưởng nhanh.
Khoa học Công nghệ 1 ngày trước
(SHTT) - Một nghiên cứu mới từ Turnitin, nhà phát triển nền tảng chống đạo văn hàng đầu, đã khám phá xu hướng mới trong việc viết bài của sinh viên trên toàn cầu, từ đó mở ra cuộc thảo luận về vai trò của AI trong giáo dục hiện đại.
Khoa học Công nghệ 3 ngày trước
(SHTT) - Tiến sĩ Nguyễn Duy Duy đã trở thành 1 trong 10 nhà khoa học trẻ xuất sắc được trao giải thưởng từ quỹ tài trợ các nhà khoa học tại Australia trong lĩnh vực khoa học và công nghiệp, của Viện Hàn lâm Khoa học Australia (SIEF).
Khoa học Công nghệ 3 ngày trước
(SHTT) - Mới đây, hiệp hội Phần mềm và Dịch vụ thông tin Việt Nam (Vinasa) mới đây đã tổ chức Lễ trao Giải thưởng Sao Khuê 2024 cho 169 sản phẩm, dịch vụ công nghệ thông tin của 117 doanh nghiệp công nghệ.