Bài 7: Văn hóa tri thức: Nền gốc của độc lập tự chủ quốc gia
Tri thức: sức mạnh mềm của độc lập quốc gia
Trong lịch sử dân tộc, Việt Nam từng khẳng định bản lĩnh độc lập bằng ý chí và tinh thần đoàn kết. Nhưng trong thời đại mới, sức mạnh ấy không còn chỉ nằm ở địa chính trị hay quân sự, mà nằm ở năng lực tri thức, khả năng hiểu, sáng tạo và làm chủ quy luật phát triển.
Ảnh minh họa
Một dân tộc có thể vay vốn, nhập công nghệ, học kỹ năng, nhưng không thể nhập khẩu tri thức nội sinh. Tri thức, khi đã trở thành giá trị văn hóa, sẽ là “sức mạnh mềm” giúp quốc gia tự tin hội nhập mà không bị hòa tan. Chính điều đó làm nên sự khác biệt giữa một quốc gia đi sau và một quốc gia có tầm vóc.
Văn hóa tri thức: từ nền học để thi đến văn hóa học để sáng tạo
Nhiều thập kỷ qua, mô hình học tập của ta vẫn chịu ảnh hưởng nặng của “văn hóa thi cử”, chú trọng vào tiếp thu hơn là sáng tạo. Khi tri thức chỉ được xem là phương tiện mưu sinh, xã hội khó hình thành tư duy phản biện và tinh thần khai phóng – những nền tảng cốt lõi của sáng tạo.
Bước vào kỷ nguyên số, Việt Nam đang đứng trước yêu cầu phải chuyển từ văn hóa học để thi sang văn hóa học để sáng tạo. Điều này không chỉ là cải cách giáo dục, mà là sự chuyển đổi văn hóa – chuyển từ tâm lý sợ sai sang dám thử, từ thói quen bắt chước sang tinh thần sáng tạo.
Một quốc gia có văn hóa tri thức là quốc gia mà người dân coi việc học, việc đọc, việc nghiên cứu là giá trị tự thân, không cần phần thưởng vật chất. Đó là nền tảng vững bền của tự chủ trí tuệ.
Tri thức trong văn hóa dân tộc: sức mạnh từ truyền thống
Việt Nam có truyền thống tôn sư trọng đạo, trọng chữ nghĩa, coi hiền tài là nguyên khí quốc gia. Tuy nhiên, để truyền thống ấy trở thành văn hóa tri thức hiện đại, cần có sự đổi mới trong cách hiểu về tri thức. Tri thức không chỉ nằm trong sách vở, mà là khả năng vận dụng, kết nối, sáng tạo giá trị mới cho xã hội.
Từ đó, văn hóa tri thức phải được nuôi dưỡng trong mọi tầng lớp – từ nhà khoa học đến doanh nhân, từ người thầy đến người nông dân, từ công sở đến trường học. Một xã hội tri thức không phải xã hội của bằng cấp, mà là xã hội tôn trọng hiểu biết, khuyến khích sáng tạo và dám tranh luận để đi tới chân lý.
Văn hóa tri thức – nền gốc của độc lập tự chủ trong kỷ nguyên toàn cầu
Trong thế giới toàn cầu hóa, độc lập không còn là tách biệt, mà là năng lực hòa nhập mà không đánh mất bản sắc. Văn hóa tri thức giúp quốc gia đó có tư duy độc lập, biết chọn lọc tinh hoa nhân loại mà không bị cuốn vào trào lưu ngoại lai.
Độc lập tự chủ bằng tri thức không chỉ là mục tiêu phát triển, mà là bản sắc của một dân tộc trưởng thành. Khi tri thức trở thành văn hóa, mọi quyết sách quốc gia sẽ dựa trên lý trí, dữ liệu và tư duy khoa học – chứ không dựa vào cảm tính hay phụ thuộc vào nguồn lực bên ngoài.
Đó chính là nền tảng bền vững để Việt Nam bước vào thời đại mới với bản lĩnh tự chủ và khát vọng hùng cường.
Đức Tài
TIN LIÊN QUAN
-
Bài 1: Độc lập công nghệ – nền tảng của độc lập quốc gia trong thời đại mới
-
Bài 10: Chiến lược tổng thể trên không gian mạng để bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng
-
Bài 1: Trí tuệ nhân tạo và thách thức bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng trên không gian mạng
-
Bài 10: Luật KH&CN 2025 và tầm nhìn chính sách từ khung pháp lý đến hệ sinh thái đổi mới sáng tạo toàn diện